Khi Như Lai còn sống, trong số 500 đệ tử A La Hán, có một thánh Tăng mang tên Sivali đã được Phật công nhận là Đệ Nhất về Tài Lộc.
Theo truyền thuyết, thời Đức Phật Thích Ca, có một sự kiện đặc biệt xảy ra. Công chúa Suppavasa đã mang thai suốt 7 năm mà không hề sinh ra thái tử. Trong khoảng thời gian này, Công chúa không gặp bất kỳ khó khăn hay đau đớn nào và vẫn duy trì cuộc sống hàng ngày của mình một cách bình thường.
Xem Thêm:
- Ngày vía thần Tài – Tôn giả Sivali Bậc đệ nhất Tài Lộc trong Phật Giáo
- Câu chuyện về Đức Thế Tôn xả thân cứu người
Mục Lục
Sự chào đời vô cùng đặc biệt của Thánh Tăng Sivali
Chuyện kể rằng, vào thời Thế Tôn Thích Ca, đã có một sự kiện kỳ lạ xảy ra, công chúa Suppavasa mang thai suốt 7 năm mà vẫn chưa sinh được thái tử.
Trong suốt 7 năm đó, công chúa không hề gặp khó khăn, không cảm thấy đau đớn, và vẫn sống cuộc sống bình thường hàng ngày.
Người dân trong vương quốc, khi biết tin công chúa mang thai thì vô cùng mừng rỡ, họ đã ngay lập tức kéo đến để chúc mừng.
Dân chúng trong vương quốc, nghe tin công chúa mang thai, đổ về để chúc mừng ngay lập tức.
Họ mang theo nhiều lễ vật quý giá để dâng tặng công chúa. Điều đặc biệt là, mỗi khi công chúa chạm nhẹ vào ai đó, tài sản của người đó bắt đầu tăng lên một cách nhanh chóng.
Ngày càng lan tỏa tiếng lành, khi Công chúa thường xuyên viếng thăm các vùng trong vương quốc. Ở mọi nơi công chúa đến, nếu chạm vào đồng lúa, mùa màng lại trở nên bội thu. Nếu chạm vào kho lương, thì lượng thực phẩm trong kho đó không bao giờ cạn kiệt.
Không chỉ vậy, khi Công chúa chạm vào cửa hàng của bất kỳ ai, cửa hàng đó ngay lập tức trở nên phát đạt và thu hút nhiều khách hàng. Có vẻ như ánh sáng may mắn theo bước chân của công chúa, mang lại sự thịnh vượng cho những người xung quanh.
Trong khoảng 7 năm ấy, Công chúa đã đem lại phúc lộc cho một lượng lớn người dân trong vương quốc. Nguyên nhân chính của điều này là do Thái Tử chưa được sinh ra, tạo nên một trạng thái đặc biệt của Phước lực.
Sau chính xác 7 năm, Công chúa trải qua những giây phút đau đớn khi lâm bồn. Mặc dù nàng cảm thấy đau đớn, nhưng kỳ thực nàng vẫn chưa thể sinh con. Đến ngày thứ 7, lo lắng về việc mình có thể qua đời mà không có cơ hội chiêm bái Đức Phật, Công chúa đã đưa ra lời nguyện. Nàng đã kêu gọi chồng mình và xin sự giúp đỡ từ Đức Phật và Tăng đoàn, mong muốn được cúng dường để bảo vệ cuộc sống của mình.

Đức Phật nhận lời, và khi dùng thần thông thấy được nghiệp quá khứ, của Công chúa và Hoàng Tử, thì Ngài đã ban Phước cho cả hai:
“Sukhinī vata hotu Suppavasa, Koliyadhitā sukhinī arogā Arogam puttam vāyatu”
Tạm dịch như sau:
“Công chúa Suppavasa xứ Koliya. Được sự khỏe mạnh và an lành hạ sanh đứa con khỏe mạnh.”
Sau lời ban phước đó, thì công chúa hạ sinh một vị hoàng tử khôi ngô tuấn tú một cách an lành, và đặt tên cho hoàng tử là Visali.-
Đức Phật đã đáp ứng lời nguyện và sử dụng thần thông để nhìn thấy nghiệp quá khứ của Công chúa và Hoàng Tử. Trước hình ảnh của họ, Ngài đã ban Phước cho cả hai theo những lời nguyện sau:
“Sukhinī vata hotu Suppavasa, Koliyadhitā sukhinī arogā Arogam puttam vāyatu”
Dịch tạm:
“Công chúa Suppavasa, con của dòng họ Koliya. Hãy được sự khỏe mạnh và an lành, hãy sanh đứa con khỏe mạnh.”
Và từ lời nguyện đó, Công chúa đã an tâm sinh hạ một hoàng tử khỏi ngô, tuấn tú và tràn đầy sức khỏe. Nàng đặt tên cho hoàng tử là Visali, mở ra một trang mới trong cuộc sống an lành và thịnh vượng cho vương quốc.
Thánh Tăng Visali – Xuất Gia theo Phật
Khi trưởng thành, hoàng tử Sivali đã xuất gia theo Đức Phật. Ngay trong lúc cạo tóc, Ngài đã thiền định căn bản, chứng ngộ chân lý tứ thánh đế, đắc Nhất lai thánh đạo, đắc A La Hán, trở thành người trẻ tuổi đắc đạo quả A La Hán sớm nhất.
Một lần, khi Đức Phật và tăng đoàn ngự tại cung điện. Hoàng từ Visali khi ấy, nghe thuyết pháp rất chăm chú và hoan hỉ.-
Sau khi trưởng thành, Hoàng tử Sivali đã quyết định xuất gia theo Đức Phật. Trong buổi lễ cạo tóc, Ngài đã thực hành thiền định căn bản, và trong sự chăm chỉ và tập trung đó, Ngài chứng ngộ chân lý tứ thánh đế. Sivali đạt được sự đắc Nhất lai thánh đạo và trở thành A La Hán, trở thành người trẻ tuổi đầu tiên đắc đạo quả A La Hán.
Một lần, khi Đức Phật và tăng đoàn tới ngự tại cung điện, Hoàng tử Visali nghe thuyết pháp với sự chăm chú và hân hoan. Sự hiểu biết và lòng tin của Hoàng tử Sivali đã được đánh thức, mở ra một hành trình tu hành và giác ngộ sâu sắc.
Đại đức Sariputta đã đến gặp Hoàng tử Sivali và hỏi:
- “Con ơi, đã trải qua 7 năm lẻ 7 ngày trong bụng mẹ, con có cảm nhận rõ sự khổ đau chưa?”
- “Kính bạch Đại Đức, con thực sự đã cảm nhận được nhiều khổ đau trong thời kỳ ấy.”
- “Vậy con có mong muốn xuất gia để giải thoát khỏi chuỗi sanh tử không?”
- “Kính bạch Đại Đức, nếu cha mẹ con đồng ý, con sẽ xuất gia.”
Sau khi nghe Hoàng tử Sivali thể hiện mong muốn xuất gia, công chúa mẹ của ngài đầy vui mừng và chấp nhận quyết định của con trai.
Hoàng tử Sivali quyết định xuất gia. Sau khi thọ giáo ngài Sariputta thì trải qua lễ cạo tóc. Ngồi dưới chân ngài, hoàng tử chìm đắm trong lời thuyết giảng của Đại đức Sariputta.Trong buổi lễ, Sīvali không chỉ trải lòng thiền định căn bản, mà còn thực hiện năm thể trược ở trong thân, và thiền tuệ để nhận biết rõ khổ đau của sự tái sanh trong danh pháp và sắc pháp.
Ngài Sariputta vừa thuyết giảng vừa cạo tóc cho Hoàng tử Sivali. Khi đầu tiên sờ nhẹ vào tóc, Hoàng tử ngay lập tức chứng ngộ đến quả đầu thánh đầu tiên. Khi cạo tóc thứ hai, Hoàng tử đạt đến giới thiền thứ hai. Quá trình tiếp tục và khi cạo đến tóc thứ ba, Ngài Sariputta đạt đến quả vị thánh thứ ba. Và khi cạo tóc lần cuối cùng, Hoàng tử Sivali liền chứng A La Hán.
Trong lịch sử Phật giáo thì ngài chính là vị chứng thánh quả nhanh nhất.

Những hạt giống đã gieo trong tiền kiếp của Thánh tăng Sivali
Khi Ngài Sivali gia nhập tăng đoàn, mọi nơi nơi Ngài đi qua đều tràn ngập phước lực, tạo nên môi trường tích cực cho mọi người.
Mỗi khi Tăng đoàn chuẩn bị khất thực, sự hiện diện của Ngài Sivali là đảm bảo cho tài vận của tăng đoàn. Mọi thứ đều trôi chảy suôn sẻ, với đầy đủ 4 món cúng dường, không có bất kỳ thiếu sót nào. Sự linh thiêng và tâm linh của Ngài Sivali là nguồn động viên không ngừng cho tăng đoàn trong hành trình của họ.
Một kỳ nọ, Đức Phật cùng đoàn Chư Tỳ Kheo đã đến ngự tại khu rừng, nơi ẩn mình của Đại Đức Revata. Khi họ đến một đoạn đường chia làm hai ngã rẽ, Đại Đức Ananda bèn hỏi Đức Phật rằng:
– “Kính bạch Đức Thế Tôn, có hai con đường ở đây. Xin Đức Thế Tôn chỉ dẫn chúng con nên đi con đường nào. Một con đường dài 30 do tuần, nguy hiểm với nhiều phi nhân, không có chỗ khất thực và ẩn chứa nhiều nguy hiểm. Một con đường khác dài 60 do tuần, an toàn với sự hiện diện của làng xóm, nơi chốn an cư và khất thực thuận tiện.”
Đức Thế Tôn bày tỏ:
– “Ananda, Sīvali có đi cùng đoàn Tỳ Kheo phải không?”
– “Dạ đúng, Bạch Đức Thế Tôn, Đại Đức Sīvali là một thành viên trong đoàn.”

Đức Thế Tôn:
– “Vậy thì, Chư Tỳ Kheo hãy chọn con đường dài 30 do tuần để hiểu rõ về những quả phước thiện của Sīvali.”
Sau đó đoàn thánh tăng đã chọn đi theo con đường dài 30 do tuần.
Biết rằng, trong hành trình của mình, ngài Sivali và các Thánh Tăng sẽ bước qua vùng đất nơi đó. Phạm Thiên, một nhân vật linh thiêng, đã hóa thân xuống để trở thành hộ pháp và cúng dường cho tăng đoàn.
Tăng đoàn nhận được phước lợi cúng dường vô cùng đầy đủ từ y phục, chỗ ở, lương thực cho đến thuốc men…không thiếu gì.
Và Đức Phật đã đặc biệt tuyên dương ngài Sivali với những lời ca tụng cao quý. Ngài Sivali trở thành biểu tượng của sự hào phóng và lòng hiếu kính trong việc cúng dường cho các Thánh Tăng:
– “ Này các Chư Tỳ Kheo, hãy biết rằng Sivali là một đại Đệ tử có tài lộc nhất thuộc trong hàng Thánh Thanh Văn. Tài lộc phong phú của Sīvali là đến từ quả báo của những hành động thiện lành mà Sivali đã tạo trong những kiếp quá khứ.”
Sīvali không chỉ là một bậc Thánh Thanh Văn, mà còn là biểu tượng của phước thiện tích luỹ qua nhiều đời nhiều kiếp.
Chúng ta hãy nhìn vào Sīvali như một minh chứng sống cho sự hòa mình với đạo đức và lòng thiện nguyện, điều mà Đức Phật luôn tôn vinh và khuyến khích trong con người.
Cách đây 100 ngàn đại kiếp, vào thời Đức Phật Padumuttara, ngài Sivali đã ra đời trong một gia đình giàu có, nơi mà ông được trải nghiệm sự ấm no và thoải mái. Tuy nhiên, khát vọng tu tập và hành đạo Sivali đã cúng dường và tận hiến cho vị Phật này.
Ngài Sivali đã có một quyết tâm mạnh mẽ, phát nguyện trong tâm hồn mình, mong muốn được làm đệ tử thinh văn và nhận được ơn tài lộc của một vị Phật trong tương lai. Ông chấp nhận những thách thức và đau khổ của hành trình tu tập, để từng bước tiến gần mục tiêu cao quý mà mình đã đặt ra.
Đức Phật Padumuttara đã chứng và thọ ký cho nguyện vọng tối cao của Ngài Sivali. Kiếp sau, Sivali luân hồi đến cõi trời, nhưng sự tận hiến của ông không dừng lại ở đó. Trong kiếp sống sau đó, tại thời Phật Vipassi, Ngài Sivali đã tái sinh làm một cậu bé nghèo.
Trong cuộc sống mới, Sivali không chỉ cúng dường cho Phật Vipassi mà còn cho 68.000 đệ tử Phật khác, thể hiện lòng hiếu kính và sự tận hiến của mình. Tại đây, Ngài Sivali một lần nữa phát nguyện mong muốn trở thành đệ tử thinh văn đệ nhất tài lộc của một vị Phật trong tương lai.
Ngài Vipasssi, sau khi chứng và thọ ký cho nguyện vọng đó.
Đến đại kiếp thứ 7, Ngài tái sinh vào thời Phật Thích Ca, một kiếp đời đầy ý nghĩa và phúc lợi cho chúng sinh.
Câu chuyện đưa chúng ta đến sự gặp gỡ quan trọng giữa Ngài Sivali và Phật Thích Ca, là điểm dừng cuối cùng của một hành trình kéo dài qua vạn kiếp luân hồi. Ngài Sivali, đã phát nguyện từ 100 ngàn đại kiếp trước đó, cuối cùng đã gặp được vị Phật đã làm cho ước nguyện của mình thành hiện thực. Chỉ sau 4 đường cạo tóc Ngài ngay lập tức đắc quả A La Hán.
Tạm kết:
Hãy để câu chuyện về Ngài Sivali truyền cảm hứng cho chúng ta, kích thích lòng tin và tăng cường niềm tin vào giá trị của hành trình tu tập và cúng dường. Những nỗ lực không ngừng của Sivali là một bước chân quan trọng trên con đường hướng tới sự giác ngộ và an lạc tâm hồn.
Làm Phật tử, chúng ta cần giữ cho tâm hồn mình trong sạch và không bị xao lạc bởi thế tục hay quyền lực vật chất. Tránh thờ tà ma và ngoại đạo, hãy lựa chọn theo gương tốt của Ngài Sivali. Ngài đã cúng dường và thờ Như Lai suốt cả trăm ngàn đại kiếp, tạo dựng một tâm hồn trong trắng và kiên nhẫn. Hành động này không chỉ giúp chúng ta hóa thiên, mà còn mang lại nhiều phước báo và giúp đời sống trở nên an lạc hơn.
Hãy cùng học theo tinh thần tận hiến và lòng tốt của Ngài Sivali, để mỗi bước tiến trên con đường tu tập đều đồng nghĩa với việc gieo trong tâm hồn những hạt giống của sự tốt lành và giác ngộ.



