Loài Vật

Thế giới động vật

Tại Sao Phải Giữ Năm Giới Trong Đạo Phật ?

Google news



Nếu không có ánh mắt nào nhìn thấy, không có tòa án nào xét xử, không có hình phạt nào chờ đợi, liệu bạn còn sống ngay thẳng, tử tế và có trách nhiệm không? Câu hỏi ấy tưởng chừng đơn giản, nhưng thực chất là một phép thử nghiêm khắc nhất dành cho phẩm giá của con người. Bởi ranh giới giữa thiện và ác, đúng và sai, không nằm ở sự hiện diện của luật lệ hay cái nhìn của đám đông. Nó nằm sâu hơn, nơi chỉ còn lại bạn và lương tâm, nơi tiếng nói thầm lặng nhưng không bao giờ lạc mất – tiếng nói của chánh niệm, của trí tuệ, của giới.

Xem thêm:

Tại Sao Phải Giữ Năm Giới Trong Đạo Phật ?

Trong đạo Phật, giới không phải là những điều ràng buộc để khiến con người trở nên khắc khổ hay xa cách với đời. Giới là con đường mở ra tự do nội tâm, là nền móng của phẩm hạnh và là tấm gương phản chiếu bản thể thanh tịnh mà ai cũng có thể hướng đến. Như một ngọn đèn soi lối trong màn đêm, giới giúp ta bước đi không lầm lạc giữa khu rừng dày đặc của dục vọng và bản năng. Nó không khiến ta trở nên khác người, mà giúp ta trở về với chính mình.

Năm giới – hay ngũ giới – là cánh cửa đầu tiên để bước vào đời sống có đạo đức, không chỉ cho người xuất gia mà cho tất cả những ai còn thao thức với câu hỏi: “Sống làm người là sống như thế nào cho đúng?” Giữ năm giới là giữ lấy phẩm giá, là bảo vệ sự trong sáng của tâm hồn trước những lôi kéo của tham, sân, si. Mỗi giới là một thệ nguyện, một lời hứa với chính mình, rằng ta sẽ không để bóng tối lấn át ánh sáng nơi tim.

Vậy năm giới ấy là gì? Vì sao cần giữ? Và nếu từ bỏ, ta mất đi điều gì nơi chính con người mình? Không chỉ bằng đức tin, mà bằng sự quan sát tỉnh thức, bằng trí tuệ không che phủ, ta sẽ cùng bước vào hành trình nhìn sâu vào từng giới – để hiểu, để gìn giữ, và để sống một đời không hổ thẹn.

Giới thứ nhất: Không sát sinh

Giữ giới không sát sinh không đơn thuần là kiêng giết người hay không lấy mạng sinh vật nào đó, mà là sự tỉnh thức sâu xa trong từng hành động, lời nói, và cả ý nghĩ. Nó là lời tuyên ngôn thầm lặng rằng chúng ta chọn bảo vệ sự sống, không chỉ của con người mà còn của tất cả chúng sinh hữu tình. Từ những con vật bé nhỏ đến từng mầm sống mong manh quanh ta, mỗi sự sống đều mang giá trị thiêng liêng và xứng đáng được tôn trọng.

 

Người giữ giới này, trước tiên, là người đang dưỡng nuôi trong tim một dòng suối từ bi. Trái tim ấy dần trở nên mềm mại, dịu hiền, không còn bị vấy bẩn bởi máu của hận thù, sự cay nghiệt hay thói quen coi thường sự sống. Khi không gieo nghiệp sát, cũng đồng nghĩa với việc không tạo ra nhân duyên với đau khổ, chiến tranh, bệnh tật và oán thù. Đó là một vòng tròn nhân quả khép kín mà người giữ giới đã chủ động bước ra, để sống an hòa, bình an và nhẹ nhàng trong từng hơi thở. Họ thường là những người được trời đất ưu đãi – sống thọ, ít bệnh, được yêu thương, và đi đến đâu cũng lan tỏa một khí chất an nhiên.

Tại Sao Phải Giữ Năm Giới Trong Đạo Phật ?
Tại Sao Phải Giữ Năm Giới Trong Đạo Phật ?

Ngược lại, nếu giới này bị phá vỡ, hậu quả không chỉ dừng lại ở những tổn hại cụ thể mà còn kéo theo hệ lụy sâu xa về mặt tâm thức và nghiệp báo. Kẻ sát sinh sớm muộn gì cũng phải gánh chịu quả báo nặng nề – tái sinh trong cảnh giới thấp, sống trong lo sợ, tai ương, bệnh tật và cô lập. Tâm hồn họ trở nên chai lì, không còn rung cảm trước nỗi đau của kẻ khác. Từ đó, một xã hội vô cảm và tàn nhẫn cũng dần hình thành. Khi con người quen tay giết chóc, quen miệng chửi rủa, quen mắt nhìn sự đau khổ mà không động tâm, thì chính lúc ấy, nhân loại đang đánh mất phần người trong mình.

Nhưng sát sinh không chỉ nằm ở lưỡi dao hay khẩu súng. Một lời nói độc ác làm ai đó tổn thương đến mức muốn chết, một thái độ hờ hững trước sự sống của sinh linh nhỏ bé, một cái nhìn thờ ơ trước nỗi đau đang diễn ra, tất cả đều là những hình thức sát sinh vi tế. Bởi thế, giữ giới này không phải chỉ là không giết, mà là chọn sống yêu thương. Là thay vì phán xét, ta chọn lắng nghe. Thay vì thù ghét, ta chọn tha thứ. Là gieo vào thế gian một đóa hoa hiền hòa, làm dịu đi cơn giông bạo lực, và thắp sáng trong lòng người niềm tin vào tình thương, vào lòng nhân ái còn hiện hữu giữa đời.

Giữ giới không sát sinh, rốt cuộc, là giữ lấy chính mình khỏi trầm luân. Là đứng giữa vòng xoáy của hận thù mà không để tâm bị cuốn đi. Là bước đi trên con đường của hiểu biết, từ bi và giác ngộ – con đường mà mỗi bước chân đều nhẹ nhàng, vững chãi và thấm đẫm thương yêu.

Giới thứ hai: Không trộm cắp

Không lấy của không cho, không gian tham, không lợi dụng quyền lực hay vị trí để chiếm đoạt – đó không chỉ là một giới luật đạo đức trong Phật giáo, mà còn là nền tảng tối thiểu để xây dựng một đời sống lương thiện, trong sạch và hạnh phúc. Người biết giữ giới này là người biết tự giới hạn ham muốn, không để lòng tham dẫn dắt hành động, từ đó tạo dựng một nhân cách đáng tin cậy và một đời sống nội tâm an ổn.

Lợi ích đầu tiên và rõ ràng nhất khi giữ giới không trộm cắp là sự tín nhiệm. Trong gia đình, công việc, hay xã hội, người sống trung thực luôn được quý trọng và tin tưởng. Sự tín nhiệm ấy không đến từ những lời nói hay hình thức bề ngoài, mà từ hành vi nhất quán, từ việc không toan tính, không xâm phạm đến tài sản, quyền lợi của người khác. Đó là vốn quý vô hình nhưng bền vững, mở ra những mối quan hệ chân thành, cơ hội tốt đẹp, và một cuộc đời không bị nghi kỵ.

Tại Sao Phải Giữ Năm Giới Trong Đạo Phật ?
Tại Sao Phải Giữ Năm Giới Trong Đạo Phật ?

Hơn thế nữa, người không nuôi tâm tham lam sẽ cảm thấy nhẹ nhõm, hạnh phúc, bởi không còn bị lôi kéo bởi vật chất hay những ham muốn vô tận. Họ sống an trú trong hiện tại, biết đủ, và từ đó phát khởi niềm vui nội tâm. Khi đã sống trung thực, nhân quả tự nhiên vận hành: người ấy thường gặp đủ đầy, không túng thiếu, bởi không tiêu hao phước báu qua những hành vi chiếm đoạt. Ngược lại, họ âm thầm tích lũy phước lành, khiến cuộc sống luôn có người trợ duyên, có cơ hội thuận lợi đến đúng lúc.

Ngược lại, phá giới không trộm cắp dù trong hình thức nào cũng đều gieo mầm bất an. Dù hành vi ấy được che đậy khéo léo đến đâu, tâm người phạm giới luôn bất ổn, lo lắng bị phát hiện, bị trả báo. Nỗi sợ ấy không đến từ bên ngoài, mà từ chính lương tâm chưa được thanh thản. Lâu dần, nó ăn mòn niềm vui sống, khiến con người trở nên ngờ vực, khép mình, hoặc sống giả tạo. Mất niềm tin từ người khác không chỉ là mất một mối quan hệ, mà còn là sự sụp đổ của danh dự, sự cô lập dần trong tập thể, xã hội. Thêm vào đó, theo luật nhân quả, người chiếm đoạt sẽ bị chiếm đoạt: có thể bị lừa, bị cướp, bị hao tổn tài sản hoặc bị đánh mất những điều quý giá khác trong cuộc sống.

Nếu nhìn sâu sắc, trộm cắp không chỉ là hành vi lén lút lấy tài sản hữu hình của người khác. Nó còn hiện diện trong những hành vi tinh vi hơn: gian dối trong công việc, biển thủ thời gian, lấy công làm tư, tham ô, trục lợi từ hệ thống hay chức vụ mình đang nắm giữ. Tất cả đều là những biểu hiện của lòng tham, và đều là những vi phạm giới luật này. Vì vậy, giữ giới không trộm cắp chính là sống với sự liêm chính, tự trọng và trung thực trong từng suy nghĩ và hành động. Đó là lời khẳng định mạnh mẽ với bản thân rằng: “Tôi không sống bằng cách lấy của người khác.” Bởi lẽ, không ai có thể giàu thực sự nếu sự giàu đó được xây trên sự tổn hại của người khác. Sự thịnh vượng chân chính chỉ đến khi ta sống đúng, sống thiện và sống biết đủ.

Giới không trộm cắp không phải là sự kìm hãm, mà là sự bảo vệ nội tâm khỏi những khuynh hướng có thể khiến ta mất phương hướng. Nó là hàng rào của lương tri, là ánh đèn của tự trọng, là bước chân đầu tiên để xây dựng một đời sống có phúc, có nghĩa và có chiều sâu. Người giữ giới này không chỉ giữ gìn được sự thanh tịnh của mình, mà còn góp phần làm cho xã hội trở nên công bằng, đáng tin cậy và nhân văn hơn.

Giới thứ ba: Không tà dâm

Trong năm giới mà người cư sĩ tại gia học theo Phật, giới thứ ba — không tà dâm — mang ý nghĩa sâu xa hơn một điều cấm đoán đơn thuần. Đó không chỉ là việc tránh quan hệ tình dục sai trái hay ngoại tình, mà còn là lời nhắc nhở mạnh mẽ về sự tôn trọng đối với chính mình, với người bạn đời, với gia đình và với nền tảng đạo đức của xã hội. Giữ giới này là không phá vỡ hạnh phúc của người khác, không gieo nhân ly tán, không chạy theo dục vọng thấp hèn. Đó là sự dừng lại đầy tỉnh thức giữa một thời đại mà những cám dỗ về thể xác dễ dàng được hợp thức hóa dưới danh nghĩa “tự do”.

Khi sống trọn vẹn với giới này, người giữ giới nhận về những giá trị thiết thực và sâu lắng. Gia đình trở nên bền chặt, đời sống tình cảm ổn định, sinh hoạt trở nên trong sáng và lành mạnh. Người ấy không còn bị lôi kéo bởi những dục vọng phi đạo đức, tâm vì thế dễ an tĩnh, sáng suốt, và có điều kiện để phát triển trí tuệ. Tình cảm được vun đắp bằng sự chân thành và thủy chung sẽ là mảnh đất lành để nuôi dưỡng những mối quan hệ lâu dài, trong sạch, và đầy ý nghĩa.

Tại Sao Phải Giữ Năm Giới Trong Đạo Phật ?
Tại Sao Phải Giữ Năm Giới Trong Đạo Phật ?

Ngược lại, một khi buông thả theo dục vọng và vi phạm giới này, hậu quả thường không chỉ dừng lại ở một người. Tà dâm dẫn đến tan vỡ gia đình, gây đau khổ, tổn thương, nghi kỵ giữa vợ chồng, con cái và những người liên quan. Cái giá phải trả có khi là cả một đời sống cô đơn, bị phản bội, và nỗi hối hận đến muộn màng. Dục vọng khi lan tràn sẽ kéo theo sự suy kiệt của thân tâm, khiến con người mất phương hướng sống, đánh mất phẩm giá, và dễ dàng trượt dài trong những lựa chọn sai lầm, thậm chí là tội lỗi.

Suy ngẫm cho sâu, dục không hẳn là điều sai. Dục là một phần tự nhiên của con người. Nhưng khi dục trở thành mục tiêu sống, khi người ta sống như kẻ nghiện cảm xúc và thể xác, lấy dục làm thước đo hạnh phúc, thì đó là con đường đi xuống. Tà dâm không chỉ nằm trong hành vi xác thịt mà còn hiện diện trong ánh nhìn thiếu trong sạch, những suy nghĩ vụng trộm, những tin nhắn tưởng như vô hại nhưng mang đầy ẩn ý. Giữ giới này là giữ lấy phẩm hạnh của mình, là biết tôn trọng sự thuần khiết của người khác, là đặt ra một ranh giới tỉnh thức để không làm tổn thương ai, kể cả chính mình.

Giữa một thế giới đầy cám dỗ và dễ buông thả, người biết giữ mình trước dục vọng không phải là người lạnh lùng hay khắt khe, mà chính là người có bản lĩnh sống đẹp, sống sâu, và sống vì điều lành. Giữ giới tà dâm, vì thế, không phải là sự gò bó đạo đức mà là con đường dẫn đến tự do chân thật, nơi trái tim không còn hệ lụy bởi đam mê mù quáng, và trí tuệ có cơ hội vươn lên trong ánh sáng của lòng thanh tịnh.

Giới thứ tư: Không nói dối

Trong đạo Phật, lời nói không đơn thuần chỉ là phương tiện giao tiếp, mà là sự biểu hiện trực tiếp của tâm. Giới thứ tư trong năm giới căn bản khuyên người cư sĩ không được nói dối, không vu khống, không nói lời độc ác, không chia rẽ và không nói hai lưỡi. Đây là một giới có vẻ nhẹ về hành động, nhưng lại sâu và rộng về ảnh hưởng. Vì lời nói là khí cụ đưa tâm ra ngoài, một khi lời đã buông, thì quả báo đã gieo.

Giữ gìn giới này không chỉ là một hành động đạo đức, mà là một phương tiện tạo dựng niềm tin, điều vốn là nền tảng thiết yếu cho mọi mối quan hệ chân thật giữa con người với nhau. Khi một người sống thành thật, không dối trá, lời nói của họ tự nhiên mang trọng lượng. Người khác sẵn sàng lắng nghe, bởi họ cảm nhận được sự chân thành phát xuất từ nội tâm. Ngôn từ không cần tô vẽ cầu kỳ, nhưng lại có sức lay động, bởi vì nó phản chiếu được sự ngay thẳng của tâm hồn. Giống như nước trong thì soi được bóng, người có lời ngay là người có tâm sáng.

Tại Sao Phải Giữ Năm Giới Trong Đạo Phật ?
Tại Sao Phải Giữ Năm Giới Trong Đạo Phật ?

Lợi ích sâu xa hơn nữa là khi giữ giới không nói dối, tâm trở nên nhẹ nhàng, không phải dằn vặt, không lo che giấu. Một tâm trong sáng chính là điều kiện thuận lợi cho sự định tĩnh và tuệ giác phát sinh. Ngược lại, khi một người khởi tâm dối trá, họ sẽ phải tiếp tục dối trá để che đậy cái trước, sống trong lớp vỏ giả tạo mà chính họ cũng dần không phân biệt được thật giả, mất phương hướng giữa bóng tối của chính mình. Càng nói dối, càng xa rời sự thật, càng đánh mất chính mình.

Người thường xuyên nói dối sẽ bị xã hội cô lập. Lời nói của họ không còn ai tin, dù họ có nói đúng cũng bị nghi ngờ. Không ai muốn cộng tác hay thân cận với người sống không thành thật. Dối trá không chỉ phá vỡ niềm tin người khác dành cho mình, mà còn tự đốt cháy cầu nối giữa mình và thế giới.

Quả báo của lời nói gian dối là bị vu khống, bị hiểu lầm, bị lừa lọc, và sống trong nỗi bất an triền miên. Khi gieo nhân dối trá, ta đang tạo nghiệp để rồi sinh ra ở những cảnh giới thấp kém, hoặc dù sinh làm người vẫn phải chịu quả đắng: nói ra không ai tin, sống giữa cuộc đời mà lòng người đều quay lưng.

Nhiều người biện minh cho sự dối trá bằng lý do “tốt cho người khác”. Nhưng bản chất của lời dối vẫn là che giấu sự thật. Một điều bắt đầu từ giả dối thì cuối cùng cũng dẫn đến đổ vỡ. Cái gọi là “nói dối để tốt” thực ra chỉ là sự bao biện cho lòng sợ hãi hoặc thiếu dũng cảm đối diện sự thật. Người tu học theo chánh pháp cần rèn luyện để lời nói trở thành gương soi nội tâm, phải luôn giữ mình trung thực, thẳng thắn, và từ bi trong từng lời mình thốt ra.

Giữ giới không nói dối không phải chỉ để làm vừa lòng người khác, mà là giữ gìn sự minh bạch trong chính mình. Đó là hành động của người có trí và có tâm, người sống giữa cuộc đời nhưng không để đời cuốn mất phương hướng. Khi lời nói được sinh ra từ một tâm hồn chân thật, thì tự nó đã là một ngọn đèn soi sáng cả thế gian.

Giới thứ năm: Không uống rượu và dùng chất gây nghiện

Trong năm giới căn bản mà người cư sĩ tại gia thực hành theo lời Phật dạy, giới thứ năm dạy chúng ta không sử dụng các chất gây mê, gây nghiện, hay bất kỳ thứ gì làm mất đi chánh niệm và khả năng kiểm soát bản thân. Đây không chỉ là một nguyên tắc đạo đức, mà còn là một phương tiện bảo vệ sự tỉnh thức của thân tâm, gìn giữ phẩm chất con người, và mở ra con đường tuệ giác vững bền trong đời sống.

Việc giữ giới này đem lại nhiều lợi ích thiết thực và sâu xa. Trước hết, thân thể và tinh thần được duy trì trong trạng thái tỉnh táo, minh mẫn, không bị thao túng bởi các tác nhân gây loạn động. Người không sử dụng chất kích thích có khả năng kiểm soát hành vi, không dễ bị lôi kéo vào các hành động thiếu suy xét. Nhờ vậy, trí tuệ ngày càng được nuôi dưỡng, đạo lực ngày càng vững mạnh. Trong sự tỉnh thức đó, con người sống có chủ đích, có phẩm hạnh, và trở thành tấm gương sáng cho con cái, người thân và cộng đồng. Đó là một hình mẫu sống trong sạch, có trách nhiệm và đáng tin cậy.

Tại Sao Phải Giữ Năm Giới Trong Đạo Phật ?
Tại Sao Phải Giữ Năm Giới Trong Đạo Phật ?

Ngược lại, khi phá giới này, con người dễ rơi vào vòng xoáy trượt dài của nghiện ngập, bệnh tật, và các hệ lụy về thể chất lẫn tinh thần. Chỉ một ly rượu tưởng như vô hại có thể trở thành cánh cửa mở ra một đời sống đầy mê lầm, nơi lý trí bị xói mòn và bản ngã bị đánh mất. Các chất kích thích làm rối loạn tâm trí, khiến con người hành động thiếu tỉnh táo, dễ dàng phạm vào những giới khác như nói dối, tà hạnh, sát sinh, hoặc trộm cắp mà chính họ không nhận ra trong lúc mê mờ. Và khi đã mất kiểm soát, họ đánh đổi cả sức khỏe, danh dự, các mối quan hệ và sự nghiệp chỉ để đổi lấy một khoái cảm nhất thời, rồi để lại sự hối hận dài lâu.

Suy ngẫm kỹ hơn, không phải ai uống một ly rượu cũng phạm giới. Nhưng bản chất của các chất gây say là làm mờ đi nhận thức, khiến người ta ngộ nhận về sức mạnh và sự tự do của mình. Trong cơn men say, ta tưởng mình đang giải thoát, nhưng thực ra là đang bị trói buộc vào ảo tưởng, trở thành nô lệ cho dục vọng và sự thoát ly giả tạo. Cái dũng khí thực sự không phải là dám thử một điều cấm kỵ, mà là dám sống thật với chính mình trong từng giây phút tỉnh thức. Không cần một chất gây mê để quên đi khổ đau, người giữ giới chọn dùng trí tuệ để vượt qua khổ đau, chọn sống trọn vẹn với sự thật, dù đôi khi nó cay đắng. Và chính trong sự trung thực ấy, một sức mạnh nội tâm được nuôi dưỡng, đưa con người tiến gần hơn đến sự giải thoát chân thật mà Đức Phật đã chỉ dạy.

Giữ giới không sử dụng chất gây mê, gây nghiện, vì vậy, không phải là sự giới hạn, mà là một biểu hiện của tự do đích thực — thứ tự do không đến từ việc trốn chạy thực tại, mà từ sự hiểu biết, kiểm soát và làm chủ bản thân trong từng hơi thở, từng hành động, từng suy nghĩ.

Giữ năm giới – nền móng của một đời người đáng sống

Giữ năm giới không phải là để phô bày đạo đức hay tìm kiếm một danh hiệu “người tốt” trong ánh mắt của người đời. Nếu chỉ xem giới luật như một chuẩn mực đạo đức bên ngoài, ta rất dễ rơi vào cái bẫy của sự giả tạo, sống vì cái nhìn của người khác mà quên mất cốt lõi của đời sống là sự chân thật với chính mình. Thật ra, giữ năm giới chính là một cách để không đánh mất mình, không phản bội những giá trị sâu xa bên trong mà ta từng tin là đúng. Mỗi điều giới giống như một cánh cửa nhỏ, mở ra ánh sáng giữa bóng tối vô minh. Giữ được một giới, là ta vừa tránh được một nỗi khổ, vừa cứu lấy tâm hồn mình khỏi những vết thương do chính hành vi bất thiện gây nên.

Không ai ép buộc ta phải giữ giới. Không ai chấm điểm. Cũng chẳng có ai ngồi giám sát sau lưng. Nhưng nghiệp thì lặng lẽ ghi nhận, và luật nhân quả thì chưa từng lơi lỏng dù chỉ một sát-na. Mỗi lời nói thiếu chân thành, mỗi hành vi bất thiện, dù nhỏ đến đâu, cũng để lại dấu ấn trong dòng chảy của đời sống. Giữ giới vì vậy không phải là sự tự ép buộc, mà là một lựa chọn tỉnh thức, là thái độ sống cẩn trọng, biết nhìn xa và biết yêu thương chính mình.

Điều đặc biệt là, bạn không cần phải là một Phật tử để sống có giới. Không cần thọ giới trong một nghi lễ trang trọng nào cả. Chỉ cần là một con người khao khát sống tử tế, có ý thức, và thành thật với lòng mình. Chỉ cần bớt sát hại, không trộm cắp, không ngoại tình, không dối trá, không nghiện ngập, thì đời sống của bạn đã tự nhiên nhẹ nhàng, bình an, và đáng quý. Đó chính là bước chân đầu tiên trên con đường giác ngộ. Không cần nói ra, nhưng ai sống như thế thì đã là ánh sáng giữa đời. Một ánh sáng không rực rỡ, không ồn ào, nhưng âm thầm và vững chãi, khiến người khác nhìn vào phải kính trọng.

Khi bạn giữ năm giới, bạn không giữ giùm cho Đức Phật, không vì ai, mà là gìn giữ phẩm giá làm người cho chính mình. Bạn đang gìn giữ sự sáng suốt trong từng ý niệm, giữ lấy lòng tự trọng trong mỗi hành động. Giới luật, khi được hiểu đúng, không phải là rào chắn, mà là đôi cánh giúp bạn bay qua những cám dỗ và đau khổ. Nó không ràng buộc, mà giải thoát. Không ngăn cản niềm vui, mà bảo vệ bạn khỏi nỗi buồn sâu kín nhất: nỗi buồn khi ta đánh mất chính mình.

Giữ giới, vì vậy, là một hành động của tình thương. Tình thương với chính bản thân mình, với những người ta yêu quý, và với cả thế giới đang bị thương tổn vì sự thiếu tỉnh thức của con người. Một người biết giữ giới là một người sống có trách nhiệm. Trách nhiệm với đời mình, và với sự an lành của muôn loài. Trong một thế giới đầy biến động và bất an, người giữ giới là người biết dừng lại, biết nhìn sâu, và biết chọn sống một đời không tổn hại đến ai – kể cả chính mình.

Và như thế, giữ giới không phải là ràng buộc, mà là một ân huệ. Không phải là gánh nặng, mà là một món quà. Một món quà mà bạn tự trao cho mình, để được sống như một con người đàng hoàng, đáng kính, và tự do.


0 0 Phiếu bầu
Article Rating
Subscribe
Thông báo về
guest
0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bình chọn nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận

Bài viết của danh mục khác:

Vogelkop bowerbird – Loài chim kỳ lạ xây nhà tuyệt đẹp để tán tỉnh

Vogelkop bowerbird – Loài chim kỳ lạ xây nhà tuyệt đẹp để tán tỉnh

Vogelkop bowerbird (Amblyornis inornata) là một loài chim đặc hữu của New Guinea, nổi tiếng nhờ hành vi độc đáo của chim trống: xây dựng những [...]
Chim Moa: Câu Chuyện Về Gã Khổng Lồ Không Bay Của New Zealand

Chim Moa: Câu Chuyện Về Gã Khổng Lồ Không Bay Của New Zealand

Chim Moa (Dinornithiformes), những gã khổng lồ không bay từng thống trị New Zealand hàng triệu năm. Loài chim độc đáo này là biểu tượng của [...]
Hươu Xạ (Musk Deer) – Loài Hươu Cổ Xưa Với Cặp Răng Nanh Bí Ẩn

Hươu Xạ (Musk Deer) – Loài Hươu Cổ Xưa Với Cặp Răng Nanh Bí Ẩn

Hươu xạ (tên khoa học: Moschus spp.) là một loài thú móng guốc nhỏ sống chủ yếu ở vùng núi cao châu Á. Khác với các loài hươu thông [...]
Great Blue Heron loài diệc lớn nhất ở Bắc Mỹ

Great Blue Heron loài diệc lớn nhất ở Bắc Mỹ

Great Blue Heron (Ardea herodias) là loài diệc lớn nhất ở Bắc Mỹ, ở Việt Nam loài này có tên là Diệc xanh lớn, chúng nổi tiếng với vẻ đẹp [...]
Chim thư ký – Chiến binh dũng mãnh vùng thảo nguyên

Chim thư ký – Chiến binh dũng mãnh vùng thảo nguyên

Loài chim này sở hữu vẻ ngoài độc đáo, khiến bất kỳ ai lần đầu nhìn thấy cũng phải ngạc nhiên. Nó không giống đại bàng dũng mãnh [...]
Chim Sáo Bali – Viên Ngọc Trắng Qúy Hiếm Của Đảo Bali

Chim Sáo Bali – Viên Ngọc Trắng Qúy Hiếm Của Đảo Bali

Chim Sáo Bali, tên tiếng anh là Bali Myna (Leucopsar rothschildi), còn gọi là Jalak Bali trong tiếng Indonesia, là một trong những loài chim quý hiếm và [...]
Bí Ẩn Loài Diệc Hổ Cổ Trần Với Cái Cổ Dài Kỳ Lạ

Bí Ẩn Loài Diệc Hổ Cổ Trần Với Cái Cổ Dài Kỳ Lạ

Diệc Hổ Cổ Trần, Bare-throated Tiger Heron (tên khoa học: Tigrisoma mexicanum) là loài chim thuộc họ Diệc (Ardeidae), nổi tiếng với cái cổ dài và [...]
Bướm Atlas – Bướm Khổng Lồ Sống Chỉ Để Sinh Sản, Không Ăn Uống

Bướm Atlas – Bướm Khổng Lồ Sống Chỉ Để Sinh Sản, Không Ăn Uống

Bướm Atlas hay thường được gọi với cai tên bướm bà, tên khoa học là Attacus atlas, được mệnh danh là loài bướm lớn nhất thế giới với [...]
Chim Đá Andes – Loài chim kỳ lạ và rực rỡ nhất Nam Mỹ

Chim Đá Andes – Loài chim kỳ lạ và rực rỡ nhất Nam Mỹ

Chim Đá Andes, tên khoa học là Rupicola peruvianus, là một trong những loài chim rực rỡ và kỳ lạ nhất của Nam Mỹ. Với bộ lông đỏ cam chói [...]
Vịt mào (Smew) – Bóng ma trắng giữa rừng lạnh

Vịt mào (Smew) – Bóng ma trắng giữa rừng lạnh

Vịt mào, tên khoa học là Mergellus albellus, là một loài chim nước thuộc họ Anatidae – nhóm bao gồm các loài vịt, ngỗng và thiên nga. Đây là [...]
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luậnx
()
x